Đối với người H’mông, âm thanh khen ngợi là một thứ có thể phát tán trong cuộc sống. Tiếng khèn của người H’mông có những nét độc đáo làm nên bản sắc của người H’mông. Âm thanh của nó không chỉ chiếm được cảm tình của hầu hết người H’mông mà còn làm say đắm những ai từng thích.
Theo lời kể của người già, có một gia đình có 6 anh em. Họ có thể chơi giỏi khèn. Mỗi người có một phần thưởng khen ngợi. Khi họ vui hay buồn, họ chơi lại thổi khèn. Một ngày nọ, người em út muốn làm một nhạc cụ để 6 anh em có thể chơi cùng nhau. Nếu một trong 6 anh em chết hoặc vắng mặt, làm sao có thể thổi tốt? Vì vậy, ông đã sử dụng một quả bầu lớn và gắn 6 ống tre lên đó để tạo ra một món quà khèn. Các ống tượng trưng cho 6 anh em, người dài nhất cho người anh cả và người thấp nhất cho người em út. Khi gắn liền với nhau, một người có thể thổi và âm thanh của 6 ống rất hay. Những người thổi khèn ngợi nhớ người H’mông được sinh ra như thế. Âm thanh của tiếng khèn từ lâu đã là món ăn tinh thần, bản sắc văn hóa của người H’mông. Nó được chơi trong đám tang hoặc lễ hội. Âm thanh của tiếng khèn là một phần văn hóa cổ của dân tộc H’mông và người H’mông sinh sống tập trung chủ yếu ở các khu vực miền núi.
Dân tộc H’Mông ở Việt Nam có 5 chi nhánh: người H’mông trắng, người H’mông Hoa, người H’mông đỏ, người H’mông đen và người H’mông xanh. Người H’mông thường cư trú trên những ngọn đồi ở độ cao 800 mét – 1500 mét so với mực nước biển. Họ có một cuộc sống tự do và yêu thiên nhiên. Ngôi làng của người H’mông luôn được ghi lại với âm thanh ngọt ngào của sự khen ngợi như giai điệu của cuộc sống ở vùng núi. Những ngôi nhà của người H’mông trông giống như những tổ chim trên sườn núi. Con đường đến làng đang uốn khúc. Thời tiết khó khăn đã tạo ra tính cách mạnh mẽ của họ. Họ đã cùng nhau trồng ngô trong đất nghèo. Ngô phát triển từ mồ hôi của họ.
Họ mang theo những lời khen ngợi đến những cánh đồng với họ để xua tan sự mệt mỏi giữa những ngọn núi hoang dã. Âm thanh của khen khen giống như giọng nói của con người. Cuộc sống của người H’mông được tính bằng mùa ngô. Họ sống dựa vào thiên nhiên, để họ có đủ thức ăn để ăn khi họ có một vụ mùa bội thu, đôi khi họ có một vụ mùa kém. Những người khen ngợi luôn luôn ở bên cạnh họ trong mọi hoàn cảnh. Tiếng chuông khen ngợi vang vọng bởi ngọn lửa sưởi ấm trái tim họ.
Âm thanh của tiếng khèn cũng mạnh mẽ như cuộc sống của người H’mông. Nếu không có quyết tâm mạnh mẽ, họ không thể đương đầu với thời tiết khắc nghiệt. Âm thanh của tiếng khèn là âm thanh của núi và rừng. Từ lâu, nó đã trở thành phương tiện mang theo những lời yêu thương của những chàng trai và cô gái người H’mông và là món ăn tinh thần không thể thiếu của người dân ở vùng núi này. Sự kết hợp của các bài hát dân gian và âm thanh của khèn là linh hồn của khu vực miền núi. Âm thanh của tiếng khèn là nhịp điệu của cuộc sống vào mùa xuân.
Admin Hmong #3Hmoob #Hmoob #Hmong
Tự hào mình sinh ra là người H’mông